Xu Hướng 5/2023 # Thơ Hay Về Cuộc Sống, Những Bài Thơ Làm Bạn Lạc Quan Yêu Đời # Top 12 View | Englishhouse.edu.vn

Xu Hướng 5/2023 # Thơ Hay Về Cuộc Sống, Những Bài Thơ Làm Bạn Lạc Quan Yêu Đời # Top 12 View

Bạn đang xem bài viết Thơ Hay Về Cuộc Sống, Những Bài Thơ Làm Bạn Lạc Quan Yêu Đời được cập nhật mới nhất trên website Englishhouse.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Những lúc cảm thấy mệt mỏi và bộn bề giữa cuộc sống nhiều lo toan. Hãy tìm đến những bài Thơ Hay Về Cuộc Sống, những vầng thơ lạc quan yêu đời này, chắc chắn bạn sẽ có thêm động lực để cố gắng hơn nữa.

◆ TOP những bài thơ ngắn về cuộc sống lạc quan hấp dẫn nhất.

THƠ HAY VỀ CUỘC SỐNG. Những bài hay về cuộc sống vui vẻ, lạc quan sau đây sẽ giúp bạn sống cuộc đời ý nghĩa hơn. Cuộc đời của mỗi người ngắn lắm các bạn ạ ! Do vậy, thay vào việc sầu não, bạn hãy vui vẻ,lạc quan để tân hưởng cuộc sống. Đó cũng chính là thông điệp những bài thơ hay về cuộc sống lạc quan sau đây muốn nhắn gửi.

Cuộc Đời Là Một Giấc Mơ Cuộc đời là một giấc mơ Là ngôi nhà tạm là bờ nghỉ chân Là nơi hồn gởi xác thân Là nơi hồn sẽ lìa trần thế gian Là nơi cõi ảo mơ màng Là nơi hơi thở khi tàn mới thôi Là nơi cuối nẻo chân trời Là nơi tạo kiếp luân hồi đổi thay

◆ CHÙM thơ hay về cuộc sống tươi đẹp hấp dẫn nhất mọi thời đại.

Bắc Thang Lên Hỏi Ông Trời – Bắc thang lên hỏi ông trời. – Girl xinh, vui tính, chung tình, còn không? – Ông trời, ổng bảo rằng không – Loài này tuyệt chủng từ lâu lắm rồi -Vậy cho con hỏi ông trời -Boy xinh, vui tính ,chung tình còn không? -Ông trời, ổng bảo sao không!!! -Boy xinh,chung thủy ngàn năm vẫn còn…

◆ TẬP thơ hay về cuộc sống vui vẻ giúp bạn yêu đời hơn mỗi ngày.

Đời người đâu mấy lần vui Kiếp con người mỏng manh như là gió Sống trên đời có được mấy lần vui Sao phải đau mà không thể mĩm cười Gắng buông nỗi ngậm ngùi nơi quá khứ Nếu có thể sao ta không làm thử Để tâm hồn khắc hai chữ bình an Cho đôi chân buớc thanh thản nhẹ nhàng Dù hướng đời có muôn ngàn đá sỏi Biết nhận sai khi trót gây lầm lỗi Người ghét ta cũng chớ vội oán hờn Đừng để mình xem nặng nhẹ thiệt hơn Thì lệ sẽ chẳng ướt sờn vai áo Phải mạnh mẽ đương đầu cùng giông bão Sống chỉ cần chốn nương náo mà thôi Được cơm no áo ấm cũng vui rồi Bởi dòng đời còn lắm người cơ nhở Chốn dương gian chẳng qua là tạm bợ Tiệc tàn rồi cũng trở lại hư vô Hãy giữ gìn trân trọng mến thuơng nhau Vì thời gian chẳng thể nào quay lại.

Cách Sống Lạc Quan Quẳng Đi Gánh Nặng Lo Âu Cuộc Sống

5 cách sống lạc quan, vui vẻ nên áp dụng mỗi ngày

1. Ngừng than thở và không ngừng tiến về phía trước

Nếu lúc nào bạn cũng có suy nghĩ, mình chẳng làm được gì cho nên hồn khiến bản thân kiệt sức, tinh thần xuống dốc, bản thân tự ti sẽ khiến bạn đánh mất cơ hội quý giá vốn đang rộng mở dành riêng cho bạn.

Chỉ cần cố gắng làm hết mình khi đã đưa ra lựa chọn, đừng than vãn gì cả. Bởi nó không khiến mọi chuyện tốt hơn mà còn trở nên tồi tệ đi rất nhiều.4

2. Cho bản thân cơ hội

Cuộc sống đôi lúc sẽ khiến bạn gặp khó khăn, nó có thể khiến bạn vỡ òa lên khóc và muốn gục ngã vì áp lực. Thay vì tuyệt vọng, chán nản thì bạn hãy cho chính bản thân mình 1 cơ hội nữa để đứng lên và tự nhủ rằng rất nhiều người thành công đã thất bại hàng trăm lần trước khi thành công như bây giờ.

3. Chê bai là chuyện thường, việc gì phải nghĩ nhiều

Trong cuộc sống, bạn không thể làm hài lòng tất cả mọi người. Vì thế, có đôi lúc bạn sẽ nhận được lời nhận xét, chê bai từ người khác khiến bạn suy nghĩ. Tuy nhiên, đừng vì mọi người chê bai mà nản lòng, hãy suy ngẫm, học hỏi và rút ra kinh nghiệm để hoàn thiện bản thân hơn.

Đây là thời điểm giúp bạn đánh giá và nhìn nhận bản thân từ đó xem xét và hoàn thiện bản thân trở nên tốt hơn. Đó chính là cách sống lạc quan mà bạn nhất định nên biết.

4. Tha thứ được hãy tha thứ

Hãy biết tự nhận lỗi về mình, đừng cố đổ lỗi cho người khác là cách hành xử văn minh.“Tha thứ cho người khác không phải chỉ vì họ xứng đáng được tha thứ mà vì bạn xứng đáng được thanh thản” trích Jonathan Lockwood Hᴜie. 

Cách sống lạc quan chính khi bạn biết buông bỏ, tha thứ và tâm trí của bạn trở nên rộng mở. Khi đó, bạn sẽ cảm thấy cuộc sống có rất nhiều việc có ý nghĩa hơn, điều đáng để bạn quan tâm hơn

5. Trong mỗi người luôn có sự tốt đẹp

Không ai khi sinh ra đã hoàn hảo về mọi mặt, dù bạn có cố gắng đến thế nào đi chăng nữa thì cũng làm mất lòng người nào đó. Nghĩ đơn giản đi một chút thì bạn sẽ thấy cuộc sống dễ chịu hơn rất nhiều.

Đừng nên so sánh người này, người khác hoặc lấy khuyết điểm của người ta để chê bai. Trong cuộc sống này, nếu cho đi bạn sẽ nhận lại nhiều hơn, hãy chủ động “cho” người khác hạnh phúc, niềm vui chứ đừng thụ động. Muốn được yêu hãy yêu chân thành trước đã, muốn nhận được 1 nụ cười, hãy ban tặng nụ cười đó.

Bí quyết giúp bạn có cách sống lạc quan vui vẻ hơn

Mỗi sáng thức dậy, việc làm đầu tiên là bạn hãy ăn sáng và nở nụ cười thật tươi, thoải mái dù hôm đó bạn phải đối diện với nhiều khó khăn. Hãy tin tưởng rằng, mọi bế tắc, khó khăn đều có cách giải quyết giúp bạn có cách sống vui vẻ lạc quan. Bạn có thể ghi tâm những bí quyết sau:

Liệt kê những vấn đề lo lắng, băn khoăn của bạn ra giấy, suy nghĩ và liệt kê các giải pháp cho từng vấn đề. Lúc này, tâm trí sẽ chuyển sang chế độ tích cực làm việc và giải quyết vấn đề

Hành động có chủ đích, tận hưởng cuộc sống trọn vẹn là cách duy nhất tạo ra kết quả. Hãy lập kế hoạch và bắt tay vào hành động liên tục để hoàn thành mục tiêu của mình. Khi có 1 đích đến cụ thể và kế hoạch chi tiết, sự hoang mang, lo lắng sẽ được thay thế bằng việc sắp xếp thời gian để hoàn thành việc

Khi đã cố gắng hết mình để đối phó với các tình huống xấu nhất thì việc còn lại là chấp nhận kết quả dù có tốt hay xấu

Những Bài Thơ Hay Ngày 20

Chúng ta không khỏi xao xuyến mỗi khi đọc những vần thơ tình cảm, đầm ấm về tình thầy trò dưới mái trường. Vietnamnet xin chia sẻ với bạn một số bài thơ hay nhất về tình thầy trò nhân dịp kỉ Ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11.

Nghe thầy đọc thơ

Em nghe thầy đọc bao ngày

Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà

Mái chèo nghe vọng sông xa

Êm êm như tiếng của bà năm xưa

Nghe trăng thuở động tàu dừa

Rào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trời

Thêm yêu tiếng hát mẹ cười

Yêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…

Trần Đăng Khoa

Không đề

Cầm bút lên định viết một bài thơ

Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo

Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo

Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.

Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ

Đâu là cha, là mẹ, là thầy…

Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…

Biết bao giờ con lớn được,

Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”

Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…

Những con chữ đều đều xếp thẳng

Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người.

Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu

Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh

Cửa sổ xe ù ù gió mạnh

Con đường trôi về phía chẳng là nhà…

Mơ màng nghe tiếng cũ ê a

Thầy gần lại thành bóng hình rất thực

Có những điều vô cùng giản dị

Sao mãi giờ con mới nhận ra.

Nguyễn Thị Chí Mỹ

Tri thức ngày xưa trở lại đây,

Ân tình sâu nặng của cô thầy!

Người mang ánh sáng soi đời trẻ;

Lái chuyến đò chiều sang bến đây?

Đò đến vinh quang nơi đất lạ;

Cám ơn người đã lái đò hay!

Ơn này trò mãi ghi trong dạ…

Người đã giúp con vượt đắng cay!

Nguyễn Trung Dzũng

Thưa Thầy

Thưa thầy, bài học chiều nay

Con bỏ quên ngoài cửa lớp

Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót

Con hóa mình thành bướm và hoa

Thưa thầy bài tập hôm qua

Con bỏ vào ngăn khóa kín

Mải lượn lờ theo từng vòng sóng

Cái ngã điệu đàng, sân trượt patin

Thưa thầy, bên ly cà phê đen

Con đốt thời gian bằng khói thuốc

Sống cho mình và không bao giờ mơ ước

Mình sẽ là ai? Tôi sẽ là ai?

Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay

Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng

Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng

Soạn bài trong tiếng ho khan

Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơn

Sao con học hoài không thuộc

Để bây giờ khi con hiểu được

Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy

Cô ơi

Rời mái trường thân yêu

Bao năm rồi cô nhỉ?

Trong em luôn đọng lại

Lời dạy bảo của cô

Ngày ấy vào mùa thu

Bước chân em rộn rã…

Cô không lời từ giã

Xa trường tự lúc nào

Em ngỡ như chiêm bao

Cô về đâu, chẳng biết?

Vẫn vang lời tha thiết

Từ giọng cô dịu hiền

Thời gian bước triền miên

Cô chưa lần quay lại

Chúng em nhớ cô mãi

Mong thấy cô trở về

Lúc xưa cô vỗ về…

Nay chúng em khôn lớn

Ngày rời trường gần đến

Bao giờ gặp lại cô?!

Thầy và chuyến đò xưa

Lặng xuôi năm tháng êm trôi

Con đò kể chuyện một thời rất xưa

Rằng người chèo chống đón đưa

Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều

Bay lên tựa những cánh diều

Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên

Rời xa bến nước quên tên

Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười

Giọt sương rơi mặn bên đời

Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều đông

Mắt thầy mòn mỏi xa trông

Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…

Nguyễn Quốc Đạt

Ảnh từ internet

Người lái đò

Một đời người – một dòng sông…

Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,

“Muốn qua sông phải lụy đò”

Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa…

Tháng năm dầu dãi nắng mưa,

Con đò trí thức thầy đưa bao người.

Qua sông gửi lại nụ cười

Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.

Con đò mộc – mái đầu sương

Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,

Khúc sông ấy vẫn còn đây

Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…

Thảo Nguyên

Lời ru của thầy

Mỗi nghề có một lời ru

Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này

Lời ru của gió màu mây

Con sông của mẹ đường cày của cha

Bắt đầu cái tuổi lên ba

Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em

Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm

Tình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!

Thầy không ru đủ nghìn câu

Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời

Tuổi thơ em có một thời

Ước mơ thì rộng như trời, ngàn năm

Như ru ánh lửa trong hồn

Cái hoa trong lá, cái mầm trong cây

Thầy ru hết cả mê say

Mong cho trọn ước mơ đầy của em.

Mẹ ru em ngủ tròn đêm

Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày

Trong em hạt chữ xếp dày

Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm

Từ trong vòm mát ngôi trường

Xin lời ru được dẫn đường em đi

(Con đường thầy ngỡ đôi khi

Tuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)

Hẳn là thầy cũng già thôi

Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em

Thì dù phấn trắng bảng đen

Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình

Đoàn Vị Thượng

Xin lỗi các em

Tôi đâu phải người làm nông

Cày xong đánh giấc say nồng một hơi

Chuông reo tan buổi dạy rồi

Còn nghe ray rứt nỗi đời chưa yên.

Trách mình đứng trước các em

Dửng dưng cả tiếng hồn nhiên gọi: Thầy!

Rụng dần theo bụi phấn bay

Ước mơ một thuở căng đầy tuổi xanh

Dẫu là lời giảng của mình

Cơn ho chợt đến vô tình cắt ngang

Dẫu là tiết học vừa tan

Bước qua cửa lớp đôi lần hụt hơi!

Hiểu dùm tôi các em ơi

Giấu bao ám ảnh khôn nguôi từng giờ

Cảnh đời chộn rộn bán mua

Áo cơm nào dễ chi đùa với ai.

Vờ quên cuộc sống bên ngoài

Nhiều điều xa lạ nói hoài riết quen

Dở hay, yêu ghét, trắng đen

Còn bao sự thật đã nhìn thẳng đâu

Ai còn dằn vặt đêm sâu

Trong từng sợi tóc bạc màu truân chuyên

Thật lòng tạ lỗi các em

Hiểu ra khi đã lớn lên mai này!

Trần Ngọc Hưởng

Ảnh từ internet

Con với thầy

Con với thầy

Người dưng nước lã

Con với thầy

Khác nhau thế hệ

Đã nhiều lần tôi tự hỏi mình

Mười mấy ngàn ngày không gặp lại

Những thầy giáo dạy tôi ngày thơ dại

Vẫn bên tôi dằng dặc hành trình

Vẫn theo tôi những lời động viên

Mỗi khi tôi lầm lỡ

Vẫn theo tôi những lời nhắc nhở

Mỗi khi tôi tìm được vinh quang…

Qua buồn vui, qua những thăng trầm

Câu trả lời sáng lên lấp lánh

Với tôi thầy ký thác

Thầy gửi tôi khát vọng người cha

Đường vẫn dài và xa

Thầy giáo cũ đón tôi từng bước!

Từng bước một tôi bước

Với kỷ niệm thầy tôi…

Phạm Minh Dũng

Bụi phấn xa rồi

Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phai

Thương nhớ ngày xưa chất ngất hồn

Một mình thơ thẩn đi tìm lại

Một thoáng hương xưa dưới mái trường

Cho dẫu xa rồi vẫn nhớ thương,

Nầy bàn ghế cũ, nầy hàng me

Bảng đen nằm nhớ người bạn trẻ

Bụi phấn xa rồi… gửi chút hương!

Bạn cũ bây giờ xa tôi lắm

Mỗi đứa một nơi cách biệt rồi!

Cuộc đời cũng tựa như trang sách

Thư viện mênh mông, nhớ mặt trời!!!

Nước mắt bây giờ để nhớ ai???

Buồn cho năm tháng hững hờ xa

Tìm đâu hình bóng còn vương lại?

Tôi nhớ thầy tôi, nhớ… xót xa!

Như còn đâu đây tiếng giảng bài

Từng trang giáo án vẫn còn nguyên

Cuộc đời cho dẫu về muôn nẻo

Vẫn nhớ thầy ơi! Chẳng thể quên!!!

Thái Mộng Trinh

Thầy

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay

Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng

Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn

Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi

Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi …

Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại

Mái chèo đó là những viên phấn trắng

Và thầy là người đưa đò cần mẫn

Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi

Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa

Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …

Ảnh từ internet

Khi thầy về hưu

Cây phượng già treo mùa hạ trên cao

Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:

“Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…”

Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.

Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào

Con nao nức bước vào trường trung học

Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc

Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.

Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?

Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?

Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi

Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?

Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao

Vai áo bạc như màu trang vở cũ

Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ

Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!

Lời trầm thầy tôi

Có những chiều hè, phượng đỏ rơi

Còn đâu năm cũ, sắp qua rồi.

Thương người bạn cũ, ân sâu nặng

Nhớ lại thầy xưa, tình chẳng phôi.

Muốn được cho đi, thầy phải có

Tâm thành đón nhận, lẽ trò tôi.

Cho không phải mất, tình muôn thuở.

Nhận được đời vui, nghĩa thế thôi.

Phạm Duy Cầu

Phương Chi sưu tầm

Ngày 20/11 – Ngày nhà giáo Việt Nam (hay ngày lễ Hiến chương nhà Giáo Việt Nam). Đây là truyền thống “tôn sư trọng đạo” nhằm thể hiện sự biết ơn của các thế hệ học trò đối với các thầy cô giáo.

“Chìa Khóa Vàng” Để Sống Lạc Quan

Đừng nên than vãn vì bản thân không được tài giỏi và giàu có như những người khác. Trong cuộc sống, đôi lúc cần có những phút giây tĩnh lại để nhìn xuống xem còn biết bao người có hoàn cảnh, thua kém mình. Từ đó, học cách tự hài lòng với những gì mà mình đang có.

Nếu có một điều tốt lành xảy đến cho bạn, hãy cảm ơn vì điều đó dù cho nó có thật nhỏ bé đi chăng nữa. Chắc hẳn bạn sẽ thấy hạnh phúc hơn nhiều đấy.

Học cách nhận biết được sức mạnh bản thân và tìm những phương cách mới để sử dụng chúng bằng cách tự đặt ra và trả lời những câu hỏi: “Những tài năng nổi trội nhất của tôi là gì?” và “Làm thế nào để tận dụng ưu việt những khả năng đó?”. Làm được như vậy, bạn sẽ mau chóng tỏa sáng và yêu đời.

2. Đừng sợ thất bại, liên tục cố gắng

Những người bi quan thường hay nói câu “phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí”. Trong khi những người lạc quan thì thường nói: “Sau cơn mưa, trời lại sáng”.Vì vậy, hãy “bỏ” đi những từ như “luôn luôn” và “không bao giờ” ra khỏi kho ngôn ngữ của bạn. “Điều xấu này chỉ xảy ra tạm thời mà thôi!”, và bạn sẽ thấy lạc quan hơn.

Hãy học cách chấp nhận những thất bại có thể xảy ra khi làm bất cứ một việc gì trong cuộc sống. Và luôn giữ một suy nghĩ trong đầu là bất cứ một thất bại nào trong ngày hôm nay sẽ là chìa khóa để giúp cho ta có được một thành công to lớn hơn vào nay mai.

3. Luôn lạc quan về cuộc sống xung quanh mình

Đôi lúc chính những rắc rối thường ngày mà mà chúng ta gặp phải khiến bản thân quên đi rằng cuộc sống còn nhiều điều tươi đẹp.

Một điều tốt lành, may mắn xảy đến cho bạn? Hãy cảm ơn vì điều đó. Trong quan hệ với mọi người, hãy nhìn vào điểm tốt của họ chứ đừng chỉ biết chê bai chỉ trích. Nếu một điều gì xảy ra dù cho nó bất lợi với bạn thì hãy cố gắng tìm ra khía cạnh tích cực của vấn đề… Đó chính là cách mà người lạc qua thường làm.

5. Hãy mỉm cười nhiều hơn

Người ta thường nói “Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ”. Thật vậy, mỉm cười chính là cách giao tiếp tốt nhất. Một nụ cười chân thành, đúng lúc sẽ có sức mạnh hơn ngàn lời nói. Nụ cười vừa giúp bạn thư giãn, vừa làm cuộc sống xung quanh trở nên tươi đẹp hơn.

Nếu không có khiếu hài hước để tạo nụ cười cho mọi người thì hãy luôn biết mỉm cười trước cuộc đời. Cười còn là cách tốt nhất để “đòi hỏi” người khác phải cười lại với mình!

Ông Ban Ki Moon, nhà ngoại giao nổi tiếng với nụ cười luôn thường trực trên môi, ông nói về bí quyết thành công của mình đó là “mỉm cười và mỉm cười”. Ông từng nói “Người khác thấy nụ cười chỉ là nụ cười và không nhận ra sức mạnh nội tại của nó”. Bạn đừng ngần ngại mang theo “vũ khí” là nụ cười để tạo nên sức mạnh chinh phục lòng người.

6. Trò chuyện với những người lạc quan

Nếu bạn hầu như lúc nào cũng than thở, rên rỉ, hãy nghĩ đến việc “nối vòng tay lớn”, kết nạp thêm nhiều bạn bè. Mỗi tuần gặp nhau “chè chén” một lần là một cách để trở nên lạc quan hơn, khi bạn được bao bọc xung quanh là những người lạc quan, nhộn nhịp, yêu đời. Hãy tìm những người bạn lúc nào cũng ở trong trạng thái vui tươi. Bi quan dễ sinh bi quan. Lạc quan dễ sinh lạc quan. Hai đặc tính này rất dễ bị lây lan, “truyền nhiễm”!

Minh Nhật

Cập nhật thông tin chi tiết về Thơ Hay Về Cuộc Sống, Những Bài Thơ Làm Bạn Lạc Quan Yêu Đời trên website Englishhouse.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!